Xuân Mai

LẠC LOÀI TRĂM NĂM




 
Nhớ người trong đêm say
Đứng bên đời chợt khóc
Thương ai đời lăn lóc
Đã nhuộm màu tóc phai
 
Người ơi! người có hay
Dòng đời trôi nhanh quá
Ta muốn làm sỏi đá
Ngủ bên bờ sông thơ
 
Ai nghẹn ngào trong mơ
Mong gặp người năm cũ
Trong chiều nghe gió hú
Mãi gọi người trăm năm
 
Đôi mắt buồn xa xăm
Chìm sâu trong hư ảo
Nhớ hoài con chim sáo
Bay về bên kia sông
 
Ôi! quán đời mênh mông
Quá đông người ở trọ
Tôi thấy mình bé nhỏ
Lạc loài chiều bơ vơ…..
 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 15 tháng 11 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "LẠC LOÀI TRĂM NĂM"